| 1. Cùng ngày tiểu Hồ sinh ra, một con mèo trước cửa phòng sinh lẩn quẩn không đi. Sau đó nhà Hồ nuôi dưỡng 1 con mèo, tiểu Hồ cùng với mèo lớn lên, từ đó cùng mèo kết giao thâm khắc. Ngay cả bút danh cũng là “mo-ao” (yêu ao, đọc là moao). Lúc học trung học từng thấy 1 con mèo chết thảm bên ngòai, bèn khóc chôn mèo. Hồ Ca chôn mèo, bé con….
2. Gia đình tiểu Hồ là một gia đình bình thường ở Thượng Hải, mẹ là công nhân, ba từng làm vận động viên và thầy giáo. Mẹ nghiêm khắc, ba cường tráng. Hai người đối với Hồ Ca có ảnh hưởng rất lớn. Anh ấy ở trong một ngõ hẽm ở Thượng Hải, cùng các bạn nhỏ ồn ào lớn lên.
3. Lúc nhỏ Hồ Ca đặc biệt hướng nội, vì vậy để anh ấy có thể năng động hơn ba mẹ Hồ Ca đã đem tiểu Hồ Ca 6 tuổi đưa vào đoàn nghệ thuật Tiểu Ngân Tinh ở Thượng Hải rèn luyện. Anh ấy không hề tự tin đi thi “bởi vì lá gan nhỏ tôi chỉ khóc luôn, tôi cái gì cũng không làm. Thầy giáo có thể cảm thấy tôi vừa vào đã khóc không ngừng cũng không tính nghĩ đến cái gì đặc biệt, đã nghĩ chọn tôi rồi.” Nghe nói lúc đó trong 30 ngàn đứa bé chọn ra 60. Liên hệ với hoàn cảnh đó, có lẽ, ông trời sớm đã đem tế bào văn nghệ từ anh ấy đặt tại trước mặt chủ khảo của đoàn nghệ thuật nên lúc ấy đã chú ý vào cái “đặc biệt” đó trên người đứa nhỏ này, tuy nhiên trước mặt Hồ Ca vẫn nói anh ấy lúc đi học vẫn là trốn trong một góc sau cùng của lớp.
4. Cũng là cùng thời kỳ, nhớ không rõ là 5 tuổi hay 6 tuổi, trong lòng anh ấy “công chúa bạch tuyết” bỗng nhiên xuất hiện rồi. “ Lần đầu tiên tôi thích một cô bé là lúc tôi ở nhà trẻ”. Sau đó anh ấy bắt đầu vừa cười vừa nhớ lại “lúc đó chúng tôi có một cô bé mới đến, trông đặc biệt dễ thương. Nhìn trên ti vi thấy nam chính thích nữ chính thì nhất định phải bày tỏ với nữ chính, tôi cũng luôn nghĩ cách tìm cơ hội cùng người ta bày tỏ. Tôi lúc nhỏ đặc biệt rất thích ăn táo, cho nên trong ấn tượng cảm thấy táo là thứ tốt đẹp nhất trên thế giới. Trước đó tôi nghĩ ra 3 câu nói , câu đầu tiên là “bạn trông rất xinh đẹp” , câu thứ hai là “bạn trông rất giống quả táo”; “tôi rất thích bạn”. Vậy sau giờ cơm trưa hôm đó, lập tức phải đi ngủ trưa, cho nên tôi rất khẩn trương, hai câu đầu và cuối đều không nói, chỉ nói với cô bé “bạn trông rất giống quả táo”. Các bạn đều một trận ầm ĩ. Còn cô bé đó tức giận khinh khỉnh nói với tôi “bạn mới giống như quả táo đó, không thèm chơi với bạn”
Ngồi đối diện, tôi cười đến thiếu chút nữa là phun cơm, Hồ Ca lại còn một từ một câu bổ sung “Tôi rõ ràng nhớ là lúc đó là một ngày “cuối thu trời trong”. (đọan này nguồn từ phỏng vấn)
5. Ai , hiện tại nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của bạn Hồ lúc nhỏ chính là Hồ tiểu bàn (bé Hồ mập)… nói đến lão Hồ lúc này bởi vì mập cho nên đã chịu không ít đả kích.
Học tiểu học năm thứ hai, thầy thể dục thấy anh ấy cao, cho tham gia đội bóng rổ, có thể là tất cả các bạn + ban chủ nhiệm đều sửng sờ không tin “bạn mập như vậy, sao có thể?” Bởi vì ba của anh ấy là vận động viên tennis, tiểu Hồ cũng đi đánh tennis, sau hai buổi huấn luyện nói “em quá mập, đừng đến nữa” - “không, em muốn tới”. Lại qua 2 buổi nữa, “em quá mập, đừng đến nữa” do bị đả kích sâu sắc như vậy tiểu Hồ đã một đi không trở lại.
Uhm, sao Hồ lại gầy xuống như vậy?
Answer A: sau dậy thì đã gầy vậy ấy. (trả lời tại buổi lễ sinh nhật năm 05)
Answer B: năm lớp 5 đi Bắc Kinh tham gia thi lịch sử, ở đó 1 tuần, lúc về đã gầy xuống, dọa mẹ sợ luôn ( nguồn từ văn anh ấy tự viết)
Sau đó , bạn Hồ đã từ đó bắt đầu đẹp trai như vậy rồi…
Bạn Hồ lúc nhỏ là một học sinh ngoan nha, đại đội trường, hì hì, nhưng cũng không phải tất cả đều ngoan. Mỗi chiều chạy về nhà xem “bích hải tình thiên”, cùng các bạn bè ở chỗ “cướp địa bàn”, kết quả do tuổi không bằng người ta, thể lực không đủ, bị đánh rồi,….
6. (Trong tin tuyên truyền xạ điêu ở trùng khánh, nam nhân tốt Hồ Ca – chị dâu tương lai thật có phúc)
Cái báo này từ Hồ Ca , Lâm Y Thần, Viên Hoằng, Lưu Thi Thi làm khách cho báo “minh tinh nghe tiếp khách”, nhận điện thoại từ độc giả, sau đó online không ngừng, vốn định 15:30 mới bắt đầu trực tuyến, từ trưa bắt đầu được hưởng ứng không ngừng. 15:30 Hồ Ca, Lâm Y Thần, Viên Hoằng, Lưu Thi Thi chuẩn bị rồi, 4 người ngồi xuống chuẩn bị nhận điện thoại, thì hiện trường 1 vị fan kích động lại không chú ý làm ngắt dây điện thoại, fan đó tủi thân khóc lóc, Hồ Ca lên phía trước an ủi: không sao, tôi có thể sửa, nói xong, Hồ Ca cầm lấy đoạn dây điện thoại tách ra, chăm chú nghiên cứu rồi nói “có ai , cho tôi cái dao nhỏ, tôi chỉ cần cho sợi đồng bên trong tiếp xúc là được”. Nhạc đệm ngoài dự liệu làm hiện trường không khí nhẹ nhõm hơn nhiều, Hồ Ca 1 bên chỉnh sửa 1 bên nói cho ký giả, từ nhỏ đến lớn khả năng tự làm cũng rất mạnh: “tôi trước đây vẫn tự mình sửa giường a, tủ hay cái gì đó, đồ điện trong nhà bị hỏng, chỉ cần có dụng cụ, tôi sờ vào 1 chút là có thể sửa được”. | |