"Giấc mộng ngày hôm qua rơi rụng và lại bắt đầu một sự tự do mới cho tôi Ai vẫn còn chưa ra đi, ai đã vì tôi mà ở lại Trong thinh lặng xin hãy nghe tôi cất lời"
...Nói hết đi cho lòng vơi nỗi buồn
"Có phải chăng tôi dang rộng đôi tay là có thể được tất cả? Có phải chăng tôi thừa nhận sự yếu đuối của mình là nhất định đã đủ?"
...Để rồi lại nói...
"Hãy yêu đi"
...Đừng...đừng tiếp tục hỏi những câu hỏi vô nghĩa ấy, đừng tiếp tục đứng ở bên bờ hy vọng và khóa chặt nỗi lòng, đừng tiếp tục nói với người khác "Hãy yêu đi", hãy nói câu đó với chính mình. ..."Hãy yêu đi"